Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • polski
  • italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Others
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Không Ai Có Thể Trốn Tránh Lương Tâm Của Mình, Phần 2/3

2023-01-12
Lecture Language:English
Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Ông nói ông cũng biết Sư Phụ đã trải qua rất nhiều trở ngại, khó khăn và gian khổ. “Làm sao Ngài vẫn có thể…” Có nghĩa là làm sao tôi còn kiên trì, vẫn ra ngoài tiếp tục làm việc? Tôi nói, “Ai-da! Chắc chắn lúc đó rất khó khăn, nhưng mọi chuyện rồi cũng qua.” Hiểu lầm là chuyện bình thường. Không ai có thể được cả thế giới này ủng hộ hoặc hiểu cho mình, nếu mà vậy thì thế giới này đã được gọi là “Thiên Đàng” rồi. Sẽ không còn gọi là “trần gian” nữa. Hiểu không? Hay là “Thế giới Ta Bà” nữa. “Ta Bà” nghĩa là không thể chịu đựng nổi.

Mấy ngày nay có một vị khách quý đến thăm chúng ta. Ông nói rằng ông đã sống ở Đài Loan (Formosa) mấy chục năm rồi. Ông nói ông cũng biết Sư Phụ đã trải qua rất nhiều trở ngại, khó khăn và gian khổ. “Làm sao Ngài vẫn có thể…” Có nghĩa là làm sao tôi còn kiên trì, vẫn ra ngoài tiếp tục làm việc? Tôi nói, “Ai-da! Chắc chắn lúc đó rất khó khăn, nhưng mọi chuyện rồi cũng qua.” Hiểu lầm là chuyện bình thường. Không ai có thể được cả thế giới này ủng hộ hoặc hiểu cho mình, nếu mà vậy thì thế giới này đã được gọi là “Thiên Đàng” rồi. Sẽ không còn gọi là “trần gian” nữa. Hiểu không? Hay là “Thế giới Ta Bà” nữa. “Ta Bà” nghĩa là không thể chịu đựng nổi. Nhưng chúng sinh trong thế giới này có thể chịu đựng được. Thành ra nó được gọi là Ta Bà.

Rồi tôi nói với ông ấy, “Tôi chịu khổ một thời gian, nhưng tôi vẫn làm việc. Cố gắng mà sống.” Ví dụ, quý vị có con cái. Quý vị làm những điều tốt cho chúng. Cái gì cũng nghĩ cho chúng. Làm mọi thứ chỉ để tốt cho chúng, nhưng chúng vẫn hiểu lầm quý vị. Đôi khi chúng phát cáu. Đã không biết ơn mà còn tức giận quý vị. Huống chi là người ngoài. Tôi nghĩ như vậy đó, rồi tôi quên đi và tha thứ. Tôi cầu nguyện Thượng Đế giúp họ khai sáng và lĩnh hội trí huệ cao đẳng hơn càng nhanh càng tốt. Thì mọi thứ đều ổn.

Nếu tất cả chúng sinh đều thành tâm, và có thể hiểu được giáo lý hoặc ý định của Minh Sư, thì tôi không cần phải xuống đây. [Nếu vậy thì] Phật đã giúp tất cả chúng sinh rồi. Hiểu không? Sẽ không còn ai ở đây nữa. Họ đã được giải thoát hết rồi. Không cần đến lượt tôi phải xuống đây. Trong tâm mình biết mình đang làm gì là được rồi. Điều quan trọng nhất là lương tâm của chính mình. Không ai có thể trốn tránh lương tâm mình. Quý vị làm đúng hay không, quý vị tự biết rất rõ. Người khác nói gì cũng không quan trọng. Khi đêm đến quý vị đi ngủ thì sẽ biết rất rõ. Nếu người ta khen ngợi quý vị mà quý vị biết mình không phải như vậy, thì quý vị sẽ cảm thấy xấu hổ. Nếu người ta sỉ nhục quý vị mà quý vị biết rằng mình không sai, thì quý vị sẽ không cảm thấy phiền não. Hiểu không?

Quý vị có thể cảm thấy đau lòng một chút thôi. Dĩ nhiên là đau lòng chứ. Bởi vì chúng ta nghĩ tốt và muốn làm điều tốt. Chúng ta không làm điều xấu, mà lại bị người ta làm nhục, thì mình sẽ cảm thấy rất đau lòng. Nhưng nó là như vậy đó! Thế giới này là vậy. Người Pháp nói, “C'est la vie,” nghĩa là “Đời là thế.”

Được rồi. Vậy, quý vị biết mình đang làm gì. Không cần ai khen quý vị. Quý vị thậm chí cũng không đợi Sư Phụ cảm ơn, tôi cũng biết. Nhưng tôi muốn tới nhìn một cái, nhìn xem ai tốt. Quý vị thực sự có làm việc hả? Tôi cũng phải nhìn những người tốt một cái. Không phải [vì] quý vị yêu cầu. Tôi biết quý vị không mong chờ. Quý vị quá bận rộn cắt rau củ, nên không thể nghĩ ngợi nhiều vậy. Bận rộn cắt rau củ, bận rộn đào đất. Bận rộn trồng cây, trồng tre, bận rộn xây nhà, xây phòng vệ sinh. Ai mà nghĩ nhiều vậy, phải không?

Nhưng tôi tự nghĩ tới. Tôi nghĩ tới quý vị và biết rằng mấy ngày nay quý vị làm việc rất vất vả. Tôi muốn nói lời cảm ơn quý vị. Tôi rất vui. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Sẽ thuận tiện hơn cho đồng tu khi họ đến. Tôi rất vui. (Dạ.) Như vậy họ sẽ không cảm thấy đến đây là vô ích. (Dạ phải.) Cảm ơn nhiều. Cảm ơn rất nhiều! (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Tốt. (Xin Sư Phụ bảo trọng.) Quý vị bảo trọng. Thượng Đế gia hộ. (Sư Phụ bảo trọng. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Chúc Giáng Sinh Vui Vẻ. Chúc Mừng Năm Mới. (Chúc Ngài Giáng Sinh An Lành. Giáng Sinh Vui Vẻ! Xin cảm ơn Sư Phụ.)

Dành cho ban làm việc quý vị thôi. (Dạ.) Người khác không được lấy. (Dạ. Xin cảm ơn Sư Phụ.) Muốn có thì tham gia làm việc mới được. Thực sự cảm ơn quý vị rất nhiều. (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Do đó, tôi muốn quý vị biết rằng tôi thực sự cảm kích. Tôi rất hài lòng và vui. Quý vị làm việc rất hợp ý. Cảm ơn rất nhiều! (Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Sư Phụ vui là chúng con vui ạ.) Tôi rất vui. Tôi làm việc cũng như vậy đó. Nhìn thấy công việc là tôi không thể không làm.

Tối nay, tôi vốn dĩ rất mệt rồi, và Chủ Nhật thì lại bận rộn nhiều việc nữa. Không bao giờ đúng giờ giấc hết. Khi đến giờ đi ngủ thì tôi lại bận. Đến lúc bận thì cảm thấy buồn ngủ, nhưng không thể đi ngủ được. Phải làm cho kịp. Hôm nay tôi đọc một số tài liệu, ở trong cái USB, một thiết bị nhỏ được cắm vào máy tính. Khi quý vị thấy tôi làm việc với hai hoặc ba máy tính, điều đó không có nghĩa là tôi giỏi máy tính. Không, không phải. Họ đã thiết lập sẵn hết rồi, tôi chỉ cần nhấn một cái nút thôi. Nên trông có vẻ như… Không phải Sư Phụ phi thường đâu. Tôi chỉ làm được có thế thôi. Họ đã chuẩn bị sẵn mọi thứ, và rồi tôi chỉ cần xem qua. Tôi mở tập tin từ những nguồn khác. Sau khi gặp quý vị, tôi trở lại làm việc, tôi đã không ăn và rất mệt.

Máy tính có một cái ô cảm ứng ở giữa, phải không? Quý vị phải xoay xoay nó. Cái đó gọi là gì? Rồi con trỏ sẽ di chuyển đến nơi quý vị muốn. (Con chuột.) Hả? (Con chuột, con trỏ, con chuột.) Con chuột? Phải, có một nút nhỏ. Nó sẽ di chuyển đến nơi mình muốn. (Dạ. Con chuột.) Rồi nó sẽ đổi chương trình. (Dạ.) Tôi mệt quá, mắt nhìn không rõ. Có một bìa hồ sơ bằng nhựa và tôi cứ cố gắng trượt con chuột lên đó.

Tôi mệt quá, không nhìn mà cứ trượt nó. Rồi tôi nói, “Ơ? Sao vẫn y nguyên?” Sau đó, tôi thử lại. Tôi đã thử nhiều lần mà vẫn còn nguyên chỗ đó. Nên tôi đã gọi cho họ, “Này! Máy tính hư rồi!” Sau đó tôi nói, “Ơ? Không phải con chuột.” Sau đó, tôi nhận ra không phải máy tính hỏng, mà chính là tôi hỏng. Vậy, quý vị đừng làm việc vất vả như vậy, hiểu không? (Xin cảm ơn Sư Phụ.) Đừng hủy hoại sức khỏe của quý vị. (Xin Sư Phụ bảo trọng.) À, chỉ mấy ngày này thôi. Sau đó, tôi sẽ thư giãn một chút. (Dạ.) Theo tinh thần Cao Hùng – thư giãn. Ở đây điện thoại cũng thư giãn lắm. Nó không hoạt động. Điện thoại vô tuyến, điện thoại không dây, cũng rất thư giãn. Cũng giống y như Cao Hùng. Rồi. Tạm biệt nhé. Chúc ngủ ngon! (Xin chào Sư Phụ.) Cảm ơn. Thương quý vị. (Xin tạm biệt. Xin cảm ơn Sư Phụ.) (Con thương Ngài.) Tạm biệt. (Tạm biệt Ngài.)

(Kính chào Sư Phụ.) Chào mọi người. Ồ! Hôm nay mọi người từ khắp nơi trong nước đều đến à? (Dạ. Hôm nay họ đều đến.) Không muốn về nhà. Không về nhà. (Đồng tu khắp nơi trong nước.) Tôi ở bên cạnh đây thôi, hiểu không? Tôi có việc phải làm, nhưng chỉ ở gần bên thôi. Thương quý vị rất nhiều. Thương quý vị. (Chúng con rất biết ơn, thưa Sư Phụ.) Thương mọi người.

Chào. Chào buổi tối. Quý vị khỏe không? Tôi không nghe họ. Chúng ta phải có hệ thống hai chiều, nếu không thì tôi không biết họ có nghe tôi hay là… tôi không nghe được họ. Lần tới chúng ta sẽ sắp xếp như thế, để lỡ họ muốn hỏi điều gì.

Chào những người đẹp. (Kính chào Sư Phụ.) Tôi đây. Tôi chỉ muốn nói lời chào và cho quý vị biết rằng tôi vẫn thương quý vị. Tôi cảm thấy không khỏe lắm. Không cảm thấy muốn xuất hiện trước đại chúng. Tôi thường rất ngại ngùng. Tôi đã rèn luyện mình cho bớt ngại để làm công việc của mình. Nhưng đó không có nghĩa là tôi luôn muốn xuất hiện trước đại chúng. Hôm qua chúng ta gặp nhau và đã có khoảng thời gian vui vẻ, nên như thế là tốt rồi. Tôi ở rất gần và nếu quý vị thiền, quý vị có thể thấy tôi ngay trước mặt hoặc bên cạnh quý vị, hoặc thậm chí ngồi vào lòng quý vị. Và có lẽ còn ôm quý vị nữa. Một số quý vị đã thấy như thế. Cho nên, chúng ta không hề xa cách.

Tối nay tôi đã nói chuyện với một nữ đồng tu. Cô ấy giúp chăm lo ngôi nhà của tôi. Họ đã xây một ngôi nhà cho tôi, và do đó tôi cần một người để chăm lo cho cái nhà. Và tôi cũng chăm sóc cô ấy. Thỉnh thoảng chúng tôi cùng nhau ăn một chút. Cô ấy mang đến một ít đồ ăn. Và tôi phải ăn vì cần uống thuốc. Khi uống thuốc kháng sinh, những loại thuốc mạnh như vậy, thì cần phải ăn gì đó để bảo vệ bao tử của mình. Và tôi cũng phải uống thuốc bảo vệ bao tử nữa.

Xem thêm
Tập  2 / 3
1
2023-01-11
4107 Lượt Xem
2
2023-01-12
3239 Lượt Xem
3
2023-01-13
3103 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android