Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Mật Mã Phàm Thân Của Minh Sư, Phần 2/11

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Quý vị không biết chứ. Sư Phụ thương quý vị vô cùng, thương mỗi người nhiều vô cùng. Cho dù quý vị có mù điếc, không thấy Sư Phụ, không nghe được Sư Phụ, [nhưng] Sư Phụ vẫn chăm sóc như thường. Thành ra, khi bỗng nhiên quý vị thấy mình hết bệnh hay là bỗng nhiên có vài điều thần kỳ xảy ra, quý vị nghĩ: “Ồ, tự nhiên thôi. Có lẽ có gì đó”. Không đâu! Sư Phụ lúc nào cũng chăm sóc. Nó không xảy ra... Quý vị không thấy đó thôi. Chứ không tự nhiên xảy ra đâu.

Nhiều quý vị thấy Sư Phụ đến nhà mình. Chăm sóc quý vị bằng nhiều cách. Bao nhiêu đệ tử thấy Ngài Babaji hay Yogananda hoặc Sư Phụ của họ làm như thế? Chỉ có vài người thôi. Cho nên, hãy vui hưởng phúc lành của mình. Đừng so sánh. Vì không thể so sánh. Không có ai hơn được quý vị. Rất đặc biệt! Ờ. Vui chưa? Quý vị không biết chứ. Sư Phụ thương quý vị vô cùng, thương mỗi người nhiều vô cùng. Cho dù quý vị có mù điếc, không thấy Sư Phụ, không nghe được Sư Phụ, [nhưng] Sư Phụ vẫn chăm sóc như thường. Thành ra, khi bỗng nhiên quý vị thấy mình hết bệnh hay là bỗng nhiên có vài điều thần kỳ xảy ra, quý vị nghĩ: “Ồ, tự nhiên thôi. Có lẽ có gì đó”. Không đâu! Sư Phụ lúc nào cũng chăm sóc. Nó không xảy ra... Quý vị không thấy đó thôi. Chứ không tự nhiên xảy ra đâu. Ờ. Đừng lo. [Quý vị] rất đặc biệt! Đặc biệt hơn bất kỳ đệ tử nào của các vị Minh Sư khác trong toàn bộ lịch sử.

Ờ. Muốn nói hả? Cô ấy. Phải. Đưa mi-crô cho cô ấy. Ở đây, ở đây. Đây. Ở đây trước, làm ơn. Hãy để tất cả phụ nữ nói, rồi nam giới nói sau. Có lẽ phụ nữ trước để thay đổi chút. (Đôi khi, con không thể phán đoán...) Mở, [đèn] xanh. Làm cho chuyển xanh trước. (Dạ, nó mở.) Nó mở à? Quý vị thử như thế này. Phải, phải. (Đôi khi, con không giỏi phán đoán. Con cảm thấy con có định nghiệp với một người nào đó. Khi người đó cứ đòi hỏi con điều gì đó, con không thể không cho, dù biết rằng điều đó sẽ hại con. Con ước mình có thể cho đi tất cả để cho xong hết [nghiệp]. Nếu con cho người đó trước, nhiều hơn mức họ yêu cầu, có phải [nghiệp] sẽ kết thúc nhanh chóng không?)

(Đôi khi con rất bối rối về định nghiệp. Con cảm thấy con có định nghiệp với một người nào đó và người đó luôn đòi hỏi con rất nhiều thứ.) Người đó làm sao? (Đòi hỏi con đủ thứ.) Đòi hỏi? (Đòi hỏi con đủ thứ.) Đòi cô ấy đủ thứ. (Dạ, dạ đúng. Rồi con cảm thấy đó là định nghiệp của hai người. Con muốn xóa bỏ hết định nghiệp. Nhưng, có thể nào con cho người đó nhiều hơn họ muốn, cho rất nhiều để định nghiệp có thể được tiêu trừ sớm hơn?) Nếu cho nhiều hơn (Dạ.) thì dễ tiêu trừ hơn. Đúng không? Phải hỏi thế không? (Dạ, đúng. Dạ, sớm hơn thời hạn.) Tôi không biết cô có bao nhiêu, cô hãy cảm nhận bên trong. Hiểu không? Trực giác. Khi nào đủ, cô sẽ… “Đủ rồi!” Cô cảm thấy đủ rồi. Không sao. Nếu người ta đòi thì mình cho, cũng được. Nhưng phải coi cái đó có hợp lý không. Cô sẽ biết, sẽ biết. Thời điểm sẽ tới, cô sẽ biết chính xác. Được rồi.

(Con xin hỏi một câu.) Giơ tay lên. Rồi. Nói đi. (Thưa Sư Phụ, khi thiền con cảm thấy phần trên thân thể dường như trở thành màu bạc rồi biến mất hoàn toàn.) (Thưa Sư Phụ, khi thiền con cảm thấy phần trên thân thể trở thành màu trắng bạc rồi biến mất. Vậy là sao ạ?) Vậy là tuyệt. Chỉ là một trong những thể nghiệm. Không sao đâu.

(Trước đây con tu theo một pháp khác được 8 năm, rồi con nghe nói pháp môn này giúp khai ngộ nhanh, nên con đã thọ Tâm Ấn vào ngày 14 tháng 5. Nhưng việc thiền Quán Quang [Ánh Sáng Thiên Đàng nội tại] của con không tiến triển tốt, nên con không biết bây giờ Sư Phụ có thể giúp con tu tập không. Vì mới tu nên con không biết.) (Con là đồng tu mới. Trước đây con tu theo một pháp khác được 8 năm. Bây giờ con học Quán Quang [thiền Ánh Sáng Thiên Đàng nội tại]. Nhưng khi Quán Quang, rất khó cho con Quán Quang, Có thể nào Sư Phụ khai mở Pháp môn Ánh Sáng cho con [thiền Ánh Sáng Thiên Đàng nội tại] để con thật sự thể nghiệm được ngay bây giờ không ạ?) Nhắm mắt lại, thiền bây giờ đi. Ngay bây giờ. Quên pháp cũ đi, hiểu không? Tập trung vào pháp mới. Pháp này. Rất đơn giản. Quên hết mọi thứ và nhớ mắt trí huệ.

Rồi. Người kế tiếp. (Trong nhóm chúng con có một đồng tu – anh ấy thọ Tâm Ấn vào tháng 4 năm 1997, khi Sư Phụ đến dự lễ khai mạc nhà hàng chay [thuần chay] của chúng con. Vì cha mẹ anh mang nghiệp sát nặng nề, anh thường có hành vi bạo lực trong khi làm việc với đồng sự. Và trong kỳ bế quan tại Vĩnh Đồng vào năm 1998, anh ấy đã tìm cách vào Trung tâm mà không có thẻ Tâm Ấn, anh ấy gặp rắc rối với hộ pháp. Sau đó, thẻ Tâm Ấn của anh bị tịch thu, và anh không được phép vào Trung tâm. Anh ấy vẫn rất háo hức được cộng tu với chúng con tại Trung tâm. Lần này anh ấy lại đến, nhưng anh ấy không thể tham dự vì không có thẻ Tâm Ấn. Anh ấy nhờ con chuyển lời của anh đến Sư Phụ, nên con đang hỏi đây ạ.) Tiếng Đại Hàn, nói dài quá! Anh có dịch hết không đó? Hay anh chỉ tóm tắt lại. Tại họ nói dài quá mà anh dịch có bấy nhiêu thôi.

(Có một đồng tu ở Đại Hàn. Cha mẹ anh ấy mang nghiệp sát nặng nề. Cho nên sau khi Tâm Ấn anh gặp khó khăn. Anh thường xung đột với các anh chị em đồng tu khác. Thí dụ, một chuyện là cách đây hai năm, có cuộc bế quan ở Vĩnh Đồng. Anh ấy muốn đi bế quan mà không có thẻ Tâm Ấn nên anh bị từ chối. Sau đó, thẻ Tâm Ấn của anh cũng bị tịch thu. Bây giờ, anh ấy nhờ chị này chuyển lời cho anh gia nhập lại.) Sao đi mà không mang thẻ? Thẻ của anh ta có bị lấy trước đó không? (Ngoài ra anh ấy còn đánh nhau với hộ pháp tại nơi bế quan.) Lý do gì mà anh ta phải làm điều đó? (Anh ấy muốn tham dự bế quan mà không có thẻ Tâm Ấn và bị hộ pháp chặn lại. Thế là anh ấy đã cãi với hộ pháp. Vì vậy, lần sau anh ấy quay lại với thẻ Tâm Ấn, thì họ tịch thu ngay tại chỗ. Sau đó, anh ấy không thể vào Trung tâm.)

(Anh ấy muốn tham gia bế quan mà không có thẻ.) Quên thẻ hả? (Dạ, vâng, vì vậy anh ấy…) Anh ta để quên ở nhà? (Dạ, và vì vậy anh ấy đã xung đột với hộ pháp.) Được rồi, được rồi. Lúc đó anh ta quên mang theo thẻ à? (Dạ không, liên lạc viên đã lấy thẻ Tâm Ấn. Con biết bây giờ liên lạc viên đang giữ.) (Sau đó, anh ấy đã mang thẻ trở lại buổi bế quan. Nhưng lại bị từ chối. Bây giờ liên lạc viên đang giữ thẻ của anh ấy.) Liên lạc viên là ai? Hộ pháp ở đâu? Ai là người đã [đánh nhau] với anh ta? Tôi phải biết đầy đủ. Đôi khi có những hoàn cảnh đặc biệt. Ai là liên lạc viên biết chuyện này? Có hộ pháp nào đã [đánh nhau]? Anh là liên lạc viên đó hả? Lúc đầu, tại sao anh ta đến mà không có thẻ? Anh ta để quên ở nhà hả? Hay là anh ta chỉ muốn làm khó?

(Anh ấy không được phép tham dự bởi vì anh ấy đã gây rắc rối ở đó. Tại Trung tâm Hán Thành, anh ấy gây rắc rối trong nhà bếp của Trung tâm, nên con không cho anh ấy tham dự.) (Anh ấy đã gây rắc rối ở Trung tâm Hán Thành, nên liên lạc viên không cho anh ấy tham gia bế quan.) Không, tôi hỏi về việc đầu tiên: tại sao anh ta đến mà không có thẻ? Lúc đầu anh ta quên thẻ ở nhà hả? (Dạ, lúc đầu anh ấy nói anh ấy để quên ở nhà, sau đó anh ấy quay lại với thẻ.) (Dạ, lúc đầu anh ấy quên thẻ ở nhà.) Và rồi hộ pháp không cho anh ta vào. (Dạ phải. Và họ có xung đột đánh nhau sao đó, hoặc một chút…) Một chút gì? Đánh nhau. (Dạ đánh nhau.) Ý quý vị là đánh võ hả? Ôi chao. (Dạ một chút, đại khái vậy.) Phải là Taekwondo [Đài Quyền Đạo]. Taekwondo [Đài Quyền Đạo]. (Dạ, Taekwondo.) Có phải vậy không?

Bởi vì [hộ pháp] không cho anh ta vô bế quan, nên mới có vấn đề như thế. Anh ta quên thẻ hả? (Dạ, anh ấy quên thẻ.) Thế thì hộ pháp nên để anh ta đứng đó đợi để kiểm tra. Có khi người ta quên thẻ. Tôi cảm ơn hộ pháp thi hành nhiệm vụ nghiêm ngặt, nhưng đôi khi người ta quên thẻ thôi. Thì bảo họ: “Sao không ở đó chờ liên lạc viên, có lẽ nếu anh được nhận diện và anh tốt, thì chúng tôi cho anh vô”, thay vì đuổi họ đi ngay. Cha mẹ anh ta sát sinh không có gì liên quan tới anh ta. Có thể anh ta bị cộng nghiệp và chịu khổ, nhưng đó là đời anh ta. Chúng ta không nên có thành kiến về quá khứ của bất cứ ai. Chúng ta nên biết rằng người này sinh ra trong gia đình sát sinh, mà họ vẫn quay đầu lại, đến quy y Phật Pháp, thì chúng ta nên chào đón họ và giúp đỡ họ.

Vì một khi bị hất hủi, anh ta cảm thấy rất buồn, cảm thấy rất thất vọng, rồi có chuyện xảy ra. Và một khi anh ta có kiểu xung đột với một người, rồi người kế lại càng có thêm thành kiến đối với anh ta, rồi họ đi nói với liên lạc viên, rồi liên lạc viên cũng kết tội anh ta, thế là anh ta tiêu luôn. Một khi nghe lời này tiếng nọ, thì anh ta sẽ ngày càng bị tệ hơn. Thì dĩ nhiên, anh ta sẽ cảm thấy bực dọc.

Dầu sao, tôi không nói anh ta đúng. Nhưng hai cái sai không làm nên một cái đúng. Cho nên, tôi cũng thật sự không biết tình cảnh ra sao, anh ta xấu thế nào và xử sự thô lỗ ra sao. Nhưng sự thật là anh ta vẫn muốn gia nhập, muốn cộng tu trở lại với chúng ta, thì nên cho anh ta thêm một cơ hội. Nếu anh ta chưa phạm giới luật nào, và nếu anh ta trở nên khá hơn, quý vị nên cho anh ta một cơ hội và thật sự quên đi, đừng nhớ tới việc xô xát nữa. Rồi có lẽ anh ta sẽ cố gắng một lần nữa.

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (2/11)
1
2023-11-30
6109 Lượt Xem
2
2023-12-01
4292 Lượt Xem
3
2023-12-02
4027 Lượt Xem
4
2023-12-03
3705 Lượt Xem
5
2023-12-04
3851 Lượt Xem
6
2023-12-05
3469 Lượt Xem
7
2023-12-06
3314 Lượt Xem
8
2023-12-07
3346 Lượt Xem
9
2023-12-08
3058 Lượt Xem
10
2023-12-09
2997 Lượt Xem
11
2023-12-10
3380 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android