Tìm Kiếm
Âu Lạc
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
  • English
  • 正體中文
  • 简体中文
  • Deutsch
  • Español
  • Français
  • Magyar
  • 日本語
  • 한국어
  • Монгол хэл
  • Âu Lạc
  • български
  • Bahasa Melayu
  • فارسی
  • Português
  • Română
  • Bahasa Indonesia
  • ไทย
  • العربية
  • Čeština
  • ਪੰਜਾਬੀ
  • Русский
  • తెలుగు లిపి
  • हिन्दी
  • Polski
  • Italiano
  • Wikang Tagalog
  • Українська Мова
  • Khác
Tiêu Đề
Bản Ghi
Tiếp Theo
 

Minh Sư Là Địa Vị Cô Đơn Nhất, Phần 5/11

Chi Tiết
Tải Về Docx
Đọc thêm

Cho nên, cần nhiều thời gian, sự kiên nhẫn và chịu đựng để nâng họ lên đẳng cấp của những đồng tu cũ và để họ ở đó. Rồi đi “sinh” thêm các đồng tu khác, rồi tiếp tục chăm sóc. Rồi gia đình ngày càng lớn và sẽ không bao giờ dừng lại. Nó sẽ không bao giờ dừng lại. Cho đến sau khi Minh Sư qua đời, thì có lẽ [ngừng]. Có lẽ sẽ tiếp tục một thời gian nữa. Nếu không có sự hiện diện của Minh Sư, “công việc” này có lẽ sẽ còn kéo dài một thời gian nữa. Nó giống như một chiếc xe trước khi dừng hẳn; nó lăn một chút. Thế thôi.

Tôi không biết liệu chúng ta có anh chị em kế vị cho quý vị hay không. Cho nên, trong khi còn sống, tôi sẽ cố gắng làm hết sức mình. Thí dụ, lúc này quý vị rất thích ở đây, phải không? Quý vị thích? (Dạ thích.) Ờ. Nên, nếu bây giờ tôi chạy vòng quanh thế giới thì đâu thể có thời gian này cho quý vị. Thấy không? Với quý vị, có thể nó ngắn ngủi, nhưng nó rất thân thương với quý vị. Rất vui khi quý vị có được khoảng thời gian riêng tư với tôi như thế này. Ở đây tốt hơn ở nhà quý vị. Mặc dù nếu tôi đến với quý vị, nó có vẻ rất thuận tiện cho tất cả quý vị, nhưng tôi không nghĩ chúng ta có môi trường xung quanh [tốt] như vậy, đầy đủ tiện nghi và bầu không khí thư giãn, nơi tôi có thể đối xử với quý vị như người nhà. Quý vị biết đó, giống như về nhà với mẹ hoặc chị gái sau một thời gian dài. Quý vị hiểu ý tôi chứ? (Dạ hiểu.)

Và rồi có lẽ tôi sẽ ngồi đó, và quý vị sẽ dành cho tôi tất cả sự chào đón, nghi lễ và phô trương rồi vỗ tay, vỗ tay, rồi rất nhiều hoa trái, rồi sau đó quý vị tự ăn hết, rồi sau đó tôi đi. Và quý vị hỏi tôi vài câu, rồi tạm biệt. Đúng vậy. Không có bầu không khí ấm áp riêng tư như vậy dành cho quý vị. Nên thực ra, đôi khi tôi nghĩ, và tôi ước gì tôi ở đây hoài, hoặc ở đâu đó, để có được hoàn cảnh thật thuận lợi cho quý vị. Để quý vị có thể đến bất cứ lúc nào thuận tiện, không cần cân nhắc lịch trình hay thời gian biểu của mình, đại khái như vậy. Nhưng có lẽ điều đó sẽ đến. Có lẽ điều đó sẽ đến rất sớm. Có lẽ chúng ta sẽ có một nơi cố định… Ừ, tôi cũng có thể ở lại đây. Không có vấn đề gì, thật đó. Tôi có thể ở đây sáu tháng rồi đi nơi khác ở đó một thời gian, rồi trở lại. (Dạ.)

Nhưng tôi không biết có bao nhiêu người nước ngoài muốn đến liên tục như thế này. (Dạ, chúng con sẽ đến.) (Chúng con sẽ đến.) Quý vị đã đến hết rồi hay chưa? (Chúng con có thể ở lại lâu hơn.) Ở đó còn người không? (Dạ còn.) Người ngoài kia vẫn muốn đến? (Dạ.) Phải không? (Dạ phải.) Thật hả? (Dạ.) Ý tôi là đồng tu, chứ không phải du khách. Ờ, vẫn còn một số người nữa? (Dạ.) Được rồi. Quý vị biết gì không? Có lẽ tôi cứ ở lại, còn quý vị muốn đến thì đến; nếu quý vị muốn ở lại thì ở lại, rồi khi quý vị đến, nếu không gặp tôi, quý vị sẽ biết tôi không có ở đây. Vậy được không? (Dạ được.) Ờ.

Thật ra, hiện tại, ở đây an toàn, nói quý vị biết, về mặt chính trị. Được rồi. Dù sao thì cũng ổn. Tôi nghĩ ở đây mình ổn. Có ai sợ chết không? (Dạ không.) Sợ. Không, thật sao? Tôi, tôi sợ. (Chúng con có Sư Phụ.) Cái gì? (Chúng con có Sư Phụ.) Quý vị có Sư Phụ, còn tôi có ai? (Sư Phụ có chúng con.) Hả, quý vị sao? Ừ, tốt lắm, tốt lắm. Tại sao không? Tại sao không? Tôi có nhiều sự quan tâm hơn quý vị. Quý vị chỉ có một, còn tôi có nhiều. Phải không? (Dạ phải.) Tôi làm ăn khá giả.

Được rồi, vậy quý vị hãy tận hưởng, (Dạ.) thay đổi không khí. (Dạ.) Tôi nghe thấy quý vị cười, hát, nói vớ vẩn và... Nó rất hợp với quý vị. Điều đó hợp với quý vị. Không sao. Và tôi nghĩ một số quý vị ước thời gian này dừng lại mãi mãi. Một số quý vị, phải không? (Dạ phải.) Nhiều khi ở đây quý vị không cảm thấy áp lực gì phải không? (Dạ.) Ngay cả khi Đồng chạy khắp nơi la lối mọi người? Quý vị không quan tâm, phải không? (Dạ.) Chúng ta phải làm công việc của mình. Biết không? (Dạ.) Phải làm công việc của mình vì ở đây chúng ta không có cảnh sát. Chúng ta vừa là “người xấu” vừa là “người tốt” . cùng một lúc. Ở Mỹ, họ chỉ có vài người đàn ông tốt. Nhưng ở đây chúng ta có rất nhiều phụ nữ tốt.

Tôi phải vừa làm cha vừa làm mẹ cùng một lúc. Vừa là nhà thờ và cảnh sát và cái gì? Thiên thần và… Và Diêm Vương cùng một lúc. Quý vị có biết danh hiệu đó không? (Dạ không.) Là Vua của Địa ngục. Quý vị không biết Ông ấy à? (Dạ không.) Bạn tôi đó. Nếu quý vị không cư xử tốt, tôi sẽ gửi quý vị đến Ông ấy và nói: “Ồ, hãy chăm sóc họ”. Vua của Địa ngục. Giáo chủ Nghiệp Quả. Ông chăm sóc những gì chúng ta cho và nhận để chúng ta sẽ sạch [nghiệp] khi rời khỏi thế gian. Và nếu không được rửa sạch [nghiệp], thì không thể rời đi; chúng ta phải quay lại. Cho nên, Minh Sư đôi khi lãnh cái vai trò của Giáo chủ Nghiệp Quả đó, một phần trong đó, nên liền rửa sạch nghiệp cho những người gọi là đệ tử. Dù đôi bên có đau đớn thế nào đi chăng nữa. Để khi rời khỏi thế giới này, họ sẽ sạch [nghiệp]. Để họ sạch [nghiệp] và có thể rời khỏi thế giới này. Cho nên, rất, rất khó khăn.

Tôi rất mừng cho quý vị và cho chính tôi vì quý vị đã luôn hiểu và thứ lỗi cho tôi. Mặc dù đôi khi quý vị không hiểu việc tôi làm. Quý vị không hiểu tại sao tôi lại la người đó, tại sao tôi lại đuổi người đó đi, hoặc tại sao tôi lại đối xử với người đó đặc biệt hơn quý vị. Có lẽ không phải lúc nào quý vị cũng hiểu, nhưng tôi rất biết ơn và vui vì quý vị luôn thứ lỗi cho tôi. Dù không biết đúng hay sai, quý vị cũng thứ lỗi cho tôi. Như vậy đã rất tốt cho tôi và tốt cho quý vị rồi. Vì điều đó có nghĩa là quý vị rất rộng lượng, quý vị rất bao dung, quý vị rất hiền hòa. Bên trong có nhiều trí huệ. Điều đó có nghĩa là quý vị đã trưởng thành về trí huệ và tu hành. Và điều đó rất, rất tốt cho quý vị.

dĩ nhiên, nếu quý vị thứ lỗi cho tôi, tôi cảm thấy rất thư thái, không bị áp lực, không có hiểu lầm hay là từ trường xấu. Dĩ nhiên điều đó cũng tốt cho tôi. Nhưng trên hết, rất, rất tốt cho quý vị. Đó là lý do tôi vui. Và tôi hy vọng quý vị tiếp tục với tinh thần này và cố gắng hiểu mọi thứ ở mức độ tâm thức sâu xa hơn, chứ không phải từ dáng vẻ bên ngoài. Vì nếu quý vị không hiểu tôi, tôi sẽ là người cô đơn nhất trên đời. Và điều đó cũng sẽ khiến quý vị đau lòng rất nhiều vì quý vị đang nuôi dưỡng kiểu hiểu lầm này và loại năng lượng tiêu cực này đối với tôi. Điều đó cũng cản trở sự tu hành của quý vị. Vậy, ở cả hai phía, đều không tốt. Đôi khi tôi cảm thấy rất cô đơn. Ờ. Rất, rất cô đơn vì xung quanh tôi không phải lúc nào cũng có những người tốt và dễ thứ lỗi. Có hiểu ý tôi nói không? Tại vì họ luôn có những đặc tính phủ định, có thể là từ kiếp trước. Hoặc có thể từ kiếp này, họ đã học từ xã hội. Ngay cả trẻ em, đôi khi tôi thấy chúng rất, rất khó biết thứ lỗi.

Đôi khi trẻ em nhìn thấy tôi làm việc, nếu tôi la người khác, chúng cũng sợ hãi, và chúng không thích tôi. Và điều đó đôi khi khiến tôi cảm thấy rất đau khổ. Không phải vì tôi đã đánh mất chúng, mà bởi vì không phải lúc nào mình cũng có thể làm công việc của mình mà không gặp phải tác dụng phụ ở một mức độ nào đó. Bởi vì với rất nhiều người [xung quanh], tôi không thể luôn tránh những giây phút khó chịu cho mọi người hoặc cho trẻ em. Vì thế, nhiều khi thấy người ta hiểu lầm, né tránh mình, tôi cũng thấy đau lòng. Tôi cảm thấy rất cô đơn. Nhưng dù sao, công việc của tôi vẫn phải được thực hiện, nên cái giá nào tôi cũng phải trả.

Và cuối cùng, khi tất cả chúng ta đều đi lên một đẳng cấp tâm thức rất cao, và cùng nhìn xuống, thì tất cả chúng ta sẽ cười vang. Bởi vì thấy lúc đó chúng ta đều rất ngốc. Biết không? Coi sân khấu là thật. Nhìn vào hình ảnh phản chiếu trong gương để tìm hình ảnh thật. Rồi, chúng ta sẽ tự cười chính mình vào giây phút cuối cùng khi chúng ta cùng nhau đi lên một đẳng cấp Trí Huệ rất, rất, rất cao. Hiểu không? Nên, vì mục tiêu cao thượng và cao cả đó mà tôi hy sinh tất cả. Và tôi có thể vượt qua mọi khó khăn, hiểu lầm, sương mù năng lượng phủ định dày đặc. Vì tôi biết, cuối cùng, chẳng có gì ở đầu bên kia cả. Chỉ có Ân Điển và Tình Thương, Hòa Hợp tươi sáng, đẹp đẽ ở đầu bên kia. Nên, đó là cách tôi có thể tiếp tục, chứ trở thành thầy dưới bất kỳ hình thức nào cũng là một địa vị rất cô đơn. Cho đến khi tất cả học trò tốt nghiệp và trưởng thành, có việc làm tốt, hiểu và trân trọng quý vị thì có lẽ quý vị đã xuống mồ rồi. Hoặc phải chịu nhiều áp lực tâm lý và bệnh tật.

Được rồi, vậy tôi sẽ nói lời chúc ngủ ngon, và tôi rất vui vì quý vị đã đến, dù chỉ trong thời gian ngắn ngủi. Tôi rất vui vì quý vị đã tận hưởng. Và quý vị trở lại bất cứ lúc nào, được chứ? Nếu tôi ở đây. Nếu tôi không ở đây thì quý vị cũng có thể trở lại, không vấn đề gì. Có điều quý vị về rất nhanh. Nếu tôi không ở đây, quý vị sẽ về rất nhanh. Nếu tôi muốn quý vị ở lại, quý vị không ở lại, đó là vấn đề duy nhất. Và có lẽ lần trước quý vị không có ấn tượng tốt khi tôi không ở đây, và rồi quý vị cũng không đến (khi tôi ở đây). Được rồi, chúc ngủ ngon.

Hãy nhớ, tập trung ở đây. Được chứ? Vậy thôi, rất dễ dàng. Tất cả những lợi ích sẽ đến. Tôi thiền mỗi ngày, tôi muốn cho quý vị biết. Nhiều khi tôi cũng rất mệt, nên phải ngồi trên sàn – sàn rất cứng – để mà không dễ dàng đi vào giấc ngủ. Nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn ngủ. Đừng cười tôi; quý vị cũng ngủ như vậy mà. Nhưng đừng học điều này từ tôi. Đó là một tính rất xấu, một thói quen rất xấu. Hiểu không? Nhưng lòng tôi luôn khao khát được phụng sự Thượng Đế và [loài người]. Cho nên, không thành vấn đề nếu tôi ngủ, tôi thức, tôi ăn, tôi đứng, tôi nói, tôi làm bất cứ gì; tất cả đều nhân danh Thượng Đế. Đó là một cái cớ chính đáng.

Chúc ngủ ngon, chúc ngủ ngon. Quý vị ăn đi, chứ không nó dơ, nhé? (Dạ, thưa Sư Phụ.) Hẹn gặp lại. Quý vị đẹp quá. Tôi thích… (Sư Phụ cũng vậy ạ.) Dạ dĩ nhiên. Thấy giày của tôi không? (Ồ.) Chúc ngủ ngon. Cảm ơn quý vị. (Chúc Sư Phụ ngủ ngon.) Cảm ơn tình thương của quý vị. Chúc ngủ ngon. (Chúc Ngài ngủ ngon.)

Tải ảnh xuống   

Xem thêm
Tất cả các phần  (5/11)
1
2024-06-26
3891 Lượt Xem
2
2024-06-27
3197 Lượt Xem
3
2024-07-06
2453 Lượt Xem
4
2024-07-07
2308 Lượt Xem
5
2024-07-08
2129 Lượt Xem
6
2024-07-09
1931 Lượt Xem
7
2024-07-10
1957 Lượt Xem
8
2024-07-11
1921 Lượt Xem
9
2024-07-12
1702 Lượt Xem
10
2024-07-13
1728 Lượt Xem
11
2024-07-14
2100 Lượt Xem
Chia sẻ
Chia sẻ với
Nhúng
Bắt đầu tại
Tải Về
Điện Thoại
Điện Thoại
iPhone
Android
Xem trên trình duyệt di động
GO
GO
Prompt
OK
Ứng Dụng
Quét mã QR,
hoặc chọn hệ điều hành phù hợp để tải về
iPhone
Android